Và điện thoại báo tin nhắn, từ một người anh: “Tú ơi! Phượt Mù Cang Chải không? Đang mùa lúa chín đẹp lắm nè!” Thế là chuyến đi tìm lại những ngày tự do trên mảnh đất nồng nàn hương lúa và say mê vị thơm của ly táo mèo bắt đầu từ đây!
Một ngày nọ, bạn đang ngồi trong văn phòng và nhận ra nơi này trở nên quá bí bách ngột ngạt, và cảm xúc của bạn trở thành mớ lộn xộn không thể tệ hơn nữa. Bạn bỗng nhớ cảm giác lang thang trên những cung đường, tận hưởng thiên nhiên kỳ vĩ, không thèm bịt khẩu trang mặc cho gió, nắng và cả bụi cứ thể lùa vào mặt, vào tóc.


Mục Lục
1. Phượt Mù Cang Chải đến Tú Lệ, nàng thơ của vùng rẻo cao Tây Bắc
Không sai khi dành từ “nàng thơ Tây Bắc” cho Tú Lệ. Tú Lệ trong mắt người lữ khách phương xa như tôi đẹp lắm, nét đẹp vừa mang vẻ e ấp, dịu dàng như nàng thiếu nữ người Thái, vừa mang nét hoang sơ, kỳ vĩ của thiên nhiên, núi đồi. Nằm trên cung đường Mù Cang Chải, Tú Lệ lung linh trong nắng với những thửa ruộng bậc thang vàng ruộm, với những ngôi nhà vắt vẻo bên sườn đồi.


Đến Tú Lệ tuyệt nhiên không thể quên thưởng thức một chút cốm non thanh bùi, còn thơm mùi lúa mới. Cốm Tú Lệ phải ăn tại Tú Lệ, lúc người dân vừa làm xong, thế nó mới đã! Dừng chân tại Tú Lệ chỉ đôi ba chục phút mà sự gần gũi, mộc mạc của cảnh vật và con người nơi đây khiến tôi cảm giác như đã thân quen từ trước.


2. Bay trên đỉnh đèo Khau Phạ ngắm trọn mùa vàng
Rời mảnh đất Tú Lệ xinh đẹp, chúng tôi tiếp tục chuyến hành trình trên cung đèo Khau Phạ – một trong tứ đại đỉnh đèo của Tây Bắc. Đến đây vào đúng dịp tổ chức Festival dù lượn Bay trên mùa vàng, chúng tôi được thưởng trọn khung cảnh những cánh dù ngoạn mục lượn qua lượn lại trên bầu trời tự do.


Tại điểm tổ chức nhảy dù, mọi người tập trung rất đông, từ những người ghé thăm phương xa cho đến những người dân bản xứ, ai ai cũng tò mò háo hức. Mỗi cánh dù lượn được cất lên, mọi người đều reo hò, cổ vũ. Đứng từ điểm ngắm trên cao, tôi có thể ngắm trọn thung lũng bên dưới. Những cung đường đèo huyền thoại, những dãy núi sừng sững ôm trọn những thửa ruộng bậc thang lấp lánh trong nắng. Bầu trời lúc đó trong xanh đến lạ kỳ, gió khẽ nâng những cánh dù bay cao tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp khó có thể nhìn thấy lần thứ hai trong đời!


Trong đầu tôi bỗng ngân nga vài câu rap “Ngày khác lạ” của Đen.
“Làm những công việc mà không thấу có niềm vui
Lạc lõng đi về miền ngược và miền xuôi
Em có thể giúp anh không, cho anh một ngàу khác lạ
Đi đâu xa xôi cho mát lòng mát dạ”
Đã bao lâu rồi mình mới có một ngày khác lạ đến thế! Đã bao lâu rồi mới vô tư rong ruổi trên những cung đường! Đã bao lâu rồi mới được hít thở thật đã không khí trong lành nơi núi đồi ngút ngàn, đã bao lâu rồi tim mới lại được thổn thức mỗi lần xe đổ đèo. Tôi thầm thì với trái mình rằng hãy đi thật nhiều nơi, trải nghiệm thật nhiều thứ trước khi bước chân trở nên mệt mỏi, rệu rã.

Đi về phía dưới sườn đồi chúng tôi bắt gặp đồng tam giác mạch tuyệt đẹp – thứ hoa đặc sản của Tây Bắc. Sắc trắng xen lẫn xen lẫn với hồng tím, điệp với màu lá xanh giữa xung quanh là núi là rừng thật khiến người ta si mê, muốn ngắm nhìn mãi.


3. Có một bản Phình dung dị ở trong tim
Nhắc đến Mù Cang Chải ai cũng sẽ nghĩ đến đồi Mâm Xôi, La Pán Tẩn nhưng hiếm ai biết ở cạnh đó có một bản làng trên sườn đồi đẹp không kém, đó là bản Phình. Nằm sâu trong những ngọn đồi, chúng tôi phải đi qua những cung đường gập ghềnh sỏi đá mới đến được bản. Ở đây có một khu trường học khá khang trang dành cho các bé từ mẫu giáo cho đến cấp 2.


Ban đầu khi thấy chúng tôi các bé tỏ ra khá lạ lẫm, rụt rè. Hỏi han và trò chuyện một lúc, đến khi tổ chức trò chơi thì bé nào bé nấy trở nên dạn dĩ hơn bao giờ hết. Chúng tôi cùng nhau chơi, cười đùa vang cả một góc sân. Niềm vui của trẻ con vùng cao đơn sơ, giản dị lắm. Chỉ cần một chiếc kẹo nhỏ thôi là vui cả ngày, chỉ cần được chụp ảnh thôi là cười toe toét.


Rời trường tiểu học, chúng tớ được mách nước đến một con thác nằm sâu trong núi rừng. Tuy nhiên vì không có người dẫn đường, lại lắm ngách rẽ nhỏ, chúng tôi đã bị lạc. Nhưng trong cái rủi có cái may, chúng tôi bị lạc đến một dòng suối nhỏ đẹp ơi là đẹp, mát ơi là mát!


Đứng giữa núi rừng xanh ngút ngàn, lắng nghe tiếng suối róc rách chảy, tận hưởng làn nước thiên nhiên mát rượi mọi mệt mỏi do 1 tiếng lạc đường bỗng dung tan biến đâu hết!

4. Người về nỗi nhớ ở lại
Tạm biệt bản Phình với những con người mộc mạc, tốt bụng chúng tôi lên xe trở về Nghĩa Lộ cho kịp chuyến cuối về Hà Nội. Trên đường về chẳng ai nói với ai lời nào bởi đứa nào cũng đang bận ngắm, bận thu lại trong tim những hình cuối cùng trong chuyến phượt Mù Cang Chải trước khi trở về thủ đô ồn ào, khói bụi…



Tác giả: Phạm Thị Ngọc Tú
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại: https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal |