Traveloka VN
01 Nov 2018 - 12 min read
Trong trí nhớ của nhiều người Sapa là một thị trấn nhỏ đông đúc, náo nhiệt. Được đầu tư du lịch mạnh mẽ nên dạo gần đây lượng khách tới tham quan khá lớn, những ý kiến trái chiều về Sapa vì thế cũng ngày một tăng lên. Không tin vào đám đông và muốn tự cảm nhận, tôi đã đến Sapa với câu hỏi "Đến sapa nên đi đâu?" và tìm được câu trả lời cho riêng mình: Len lỏi ở đây vẫn luôn là một mạch sống thường nhật rất đỗi bình dị của người dân H”Mong, những bản làng bình yên giữa ruộng bậc thang nguyên sơ, hùng vĩ!
Khung cảnh nên thơ che lấp những bộn bề cuộc sống.
Tôi tới Sapa vào một trưa mùa đông ít nắng. Cảm nhận đầu tiên khi đặt chân tới đây là bụi bởi quanh khách sạn tôi ở có nhiều công trình đang thi công nên bụi là một điều hiển nhiên. Để cung ứng đủ dịch vụ cho lượng du khách khổng lồ thì những việc như vậy cần được thông cảm.
Rời thị trấn lên đỉnh Fansipan, không khí trong lành và mát mẻ hơn. Chúng tôi có 15 phút để ngắm nhìn cảnh vật từ cáp treo và vượt qua tầng tầng lớp lớp mây trắng. Đây là tuyến cáp treo ba dây hiện đai nhất thế giới nên ai cũng bị ấn tượng. Tới nhà ga trên đỉnh núi, leo bậc thang đá chừng nửa giờ đồng hồ là đến nơi đặt cột mốc đánh dấu độ cao 3143 m của Fansipan.
Khung cảnh bao la nhìn từ cáp treo.
Những mái nhà sàn len lỏi giữa ruộng bậc thang.
Trải nghiệm thú vị đắm mình vào mây.
Ga cáp treo trên đỉnh núi hiện ra dưới ánh nắng chiều.
Một làn mây lớn phủ kín cổng chào.
Mây bay qua trời lại quang xanh ngắt.
Cột mốc nổi tiếng đánh dấu độ cao của Fansipan.
Đường chân trời màu hồng tuyệt đẹp của hoàng hôn.
Tối đó trở về, chúng tôi đi ăn tại một quán bình dân gần khách sạn. Có thịt lợn cắp nách rang cháy cạnh, thịt gà đồi rang muối, ngô ngọt, rau cải luộc và trà sâm dứa. Một bữa ăn khá đơn giản nhưng rất đậm vị.
Sau khi đánh chén no nê, chúng tôi tìm đường tới phố đi bộ Cầu Mây. Phố không dài nhưng rất đông đúc. Có nhiều hàng quán bán đồ thổ cẩm, quà lưu niệm của các đồng bào dân tộc H’’mong được bày bán hai bên đường.
Dòng người tập nập đi lại trên phố.
Hòa cùng dòng người thong thả dạo quanh.
Lần đầu tiên tôi cảm thấy thích thú ở chốn đông người.
Nhiều khách sạn được thiết kế đẹp mắt.
Các cụ già ngồi bán đồ thổ cẩm.
Những món đồ lưu niệm bằng thổ cầm xinh xắn.
Một khách sạn rực rỡ ở đầu phố Cầu Mây.
Phố đi bộ vốn đã đông người nhưng Quảng Trường Sapa phía trước Nhà Thờ Đá còn đông hơn nhiều. Khuôn viên Quảng Trường rất rộng, khắp các bậc thang và khoảng sân phía dưới đều chật kín người. Nhóm tụ tập ăn vặt tại vỉa hè, nhóm tham gia các trò chơi dưới sân hay đơn giản chỉ là cùng nhau ngồi nói chuyện, nghỉ ngơi trên những thềm đá. Cảm giác náo nhiệt khiến ai nấy đều rất vui vẻ mà không hề khó chịu!
Thị trấn nhỏ đông vui, nhộn nhịp.
Nhóm người tụ tập chơi các trò dân gian.
Đồ nướng vừa ngon vừa đẹp mắt ở chợ đêm.
Buổi tối nhộp nhịp, đông đúc là vậy nhưng cũng tại nơi đây vào sáng sớm lại là một Sapa hoàn toàn khác! Khoác vội chiếc áo mỏng, tôi và đứa bạn dậy sớm ra chợ đón bình mình. Trước mắt tôi lúc đó Quảng Trường hoàn toàn vắng người, xung quanh chỉ có bóng dáng những chiếc váy đầy màu sắc của các cô gái, các bà, các mẹ người H”mong. Khung cảnh đó thật đẹp và hiếm có, khiến chúng tôi cứ lặng lẽ ngắm nhìn mà thay đổi suy nghĩ về Sapa: Quả là một sự dung hòa thật khéo léo!
Buổi sáng trong lành mơn man gió.
Tầm nhìn thoáng đãng từ ban công khách sạn.
Mây vần vũ trên các đỉnh núi.
Cuộc sống bình dị của người dân Sapa.
Nhà Thờ Đá cổ kính và tĩnh lặng.
Quảng Trường vắng hoe trái ngược hoàn toàn với buổi tối.
Em bé H”mong.
Các ngày sau đó chúng tôi tới tham quan một số địa điểm nổi tiếng như Cổng Trời, Thác Tình Yêu, núi Hàm Rồng và thưởng thức các món ăn chế biến từ cá hồi. Sapa được biết đến là nơi có trại nuôi cá hồi lớn nhất miền Bắc nên việc được trực tiếp tham gia đánh bắt và chế biến cá hồi tươi ngon là một trải nghiệm các bạn không nên bỏ lỡ.
Bạn tôi lưu giữ kỷ niệm trước Thác Tình Yêu.
Vô tình bắt trọn khoảnh khắc dòng suối đang chảy.
Toàn cảnh Sapa từ đỉnh Hàm Rồng.
Một bác trung niên ngồi nghỉ trên lưng chừng núi.
Nhánh đào rừng chớm nở khoe sắc.
Thảm hoa vàng trên cỏ xanh.
Cá hồi trứ danh ở Sapa.
Dành một buổi chiều để tới thăm bản Cát Cát nhưng trời trở mưa, chúng tôi phải đợi mưa ngớt tới chập tối mới xuất phát. Tuy nhiên khi đến nơi sương mù dày đặc, không khí lạnh tràn về nên không thấy rõ được bản làng phía xa. Dừng ở đầu bản, chúng tôi quyết định ngồi lại một quán cà phê và quay trở lại vào hôm sau. Khung cảnh bản làng khi sương tan nắng lên thật sự tuyệt vời. Thanh thản là cảm giác duy nhất bao quanh tôi lúc đó, rất thoải mái và dễ chịu.
Những ngôi nhà nhỏ trên đồi ruộng bậc thang.
Một khung cảnh quá đỗi nên thơ.
Vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc.
Cô bạn tôi hóa thân thành cô gái H”mong.
Thị trấn bình yên qua tán lá.
Quán cà phê như một bảo tàng nhỏ trong bản Cát Cát.
Một quán nước đơn sơ ven đường.
Sapa đúng là có đông đúc, có ồn ào nhưng nếu đủ kiên nhẫn và thật tỉnh táo, chắc chắn bạn sẽ nhìn thấy một Sapa thật khác: Yên Bình và Mộc Mạc. Hãy tự mình đi và tự mình cảm nhận, bởi chính cảm xúc của bạn là thứ duy nhất nói lên tất cả. Cảm ơn Sapa và hẹn gặp lại vào một ngày gần nhất!
Tác giả: Hoàng Thị Như Quỳnh
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại:https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal